Mùa trở mình rồi anh có thấy lạnh không?
Cái nắng hanh hao lưa thưa dần rồi tắt hẳn.
Mưa cứ thầm thì, dội vào chiều dài đăng đẳng
Như nỗi nhớ về ...
Mùa trở mình

Lạc

Thơ: Sưu Tầm
mây lạc trời, lá lạc cây,
ngày anh đứng lại, em đây lạc rồi
yêu đương là chốn xa xôi
bao sông nhung nhớ, lắm đồi tương tư
lời anh ...
NHỘT

NHỘT !
( thơ vui xả sì trét)
Con vỏi con voi
Cái vòi hư quá
Mày thích ăn lá
Thì kiếm ngọn cây
Sao thọc vô đây
Làm ta …Nhột quá !
BUỒN

Thứ bẩy cô đơn tủi bắt nguồn
Một mình lặng lẽ lệ trào tuôn
Người đi biền biệt miền xa thẳm
Thấu hiểu gì chăng nhỏ rất buồn
_Thơ Nàng_
Vạn vật trên đời

Vạn vật trên đời rồi cũng sẽ đổi thay
Và mỗi chúng ta ai rồi cũng khác
Đôi khi hãy cứ để trái tim mình đi lạc
Qua thời gian, năm tháng ...
Biết không người

Biết không người, cái giờ phút quay đi
Ta không dám ngoái trông chỉ cúi đầu nén khóc
Nắng chiếu qua tim úa tàn khó nhọc
Hiu hắt đời mình những màu sắc ...
Một vạt nắng nằm quên trên bụi…

Một vạt nắng nằm quên trên bụi cỏ
Trời chưa mưa, đất đã muốn mềm lòng
Sỏi đá cũng vô tình, em thấy đó
Huống chi là sương khói, huống chi anh.
Sưu tầm
Một lời hứa

Thơ: Hạ Băng
Người từng hứa từ nay và mãi mãi
Tặng em rồi… vững chãi một bờ vai
Sao giờ đây trong sâu lắng đêm dài
Lại lỡ bỏ tình ai ...
Trả lại thời gian

Thơ: Vân Jenny
Em trả anh về phía ngày xưa cũ
Trả giọt nắng cuối ngày về lại phía hoàng hôn
Thả niềm vui trôi về những nỗi buồn
Gửi thương nhớ vào miền quên ...
Chuyện tình tôi

Anh cũng có một chuyện tình để kể
Dù ấm êm hay không thể chung đường
Bởi con tim luôn khao khát yêu thương
Luôn tìm kiếm một bóng hình ôm ấp
Tôi cũng vậy giữa ...