ĐÊM CUỐI..EM BUỒN
Kẹo Đắng
Đêm thao thức ôm vần thơ thổ lộ
Nỗi nhớ ơi..đừng đến nữa…ta xin
Sợ phải mang tiếng xấu gái lụy tình
Thà buông bỏ…dẫu tim mình…đau lắm..́
Đêm thao thức giọt mi rơi ...
Xem thêm
ĐẾN CUỐI CÙNG
Đến cuối cùng thôi cũng đành lặng im
khi những giãi bày không làm anh vui lại
lời xin lỗi vì đôi điều phải- trái
cũng chỉ làm cuộc tình mình buồn thêm
Đến cuối cùng ...
Xem thêm
CUỘC TÌNH NÀY ĐÃ SAI…
“Đến cuối cùng em chọn cách lặng im”
Trả anh về những ngày xa xưa ấy
Đã biết trước hôm nay, mà sao vẫn xót xa đến vậy
Em ngơ ngác dắt tay ...
Xem thêm
HIU HẮT
(Thơ: Bùi Gia Nội)
Trời đã sang mùa anh biết không?
Đã bớt heo may nhạt nắng hồng
Giá buốt sương khuya đường chợt vắng
Hương sữa nồng nàn ôi nhớ mong.
...
Xem thêm
Đừng nhớ mãi về nỗi buồn được không anh?
Đừng nhớ mãi về nỗi buồn được không anh?
Ở ngoài kia khoảng trời còn xanh lắm
Sao cứ phải ép đời mình sống chậm
Khi chúng mình còn ...
Xem thêm
Thơ: – September Rain –
Nếu có thể,
em muốn làm cô gái của riêng anh
bằng hết cả tuổi xanh và quãng đời còn lại
hết cả nồng nàn và say mê hoang dại
hết cả ...
Xem thêm
LÂU LẮM RỒI
Lâu lắm rồi không phải khóc phải đau
Phải nhĩ nhàu trái tim với muôn vàn nguyện ước
Không nửa tỉnh nửa mơ với bao điều mất được
Và tự gắng vượt qua vì hai ...
Xem thêm
Đôi lúc buồn chẳng hiểu nổi lý do
Muốn xách ba lô lên, quẳng gánh lo xuống đất
Đi thật xa trốn những tháng ngày tất bật
Ấy vậy mà cứ suy nghĩ rồi thôi…
...
Xem thêm
Thơ: Trần Thành Vinh
Chỉ còn đêm và nỗi lòng khách trọ
Mảnh sương rơi đập vỡ tiếng dương cầm
Ta rót chén sầu bôi thêm lần nữa
Mây lượn lờ, lẩn khuất phía vầng trăng
Ta rảo bước ...
Xem thêm
Buồn
Có những lúc thấy cõi lòng trống trải
Giữa trần gian không nơi chốn đi về
Giữa biển người vội giấu che dòng lệ
Ta một mình ta cô lẻ bơ vơ
Có những ...
Xem thêm