THU TÀN
Chiều dần buông hoàng hôn rồi cũng tắt
Ánh đèn lên như ánh mắt người thương
Thu đã qua mà sao lòng vấn vương
Tình đã hết ? Ta xa nhau từ đấy…

THU TÀN
Chiều dần buông hoàng hôn rồi cũng tắt
Ánh đèn lên như ánh mắt người thương
Thu đã qua mà sao lòng vấn vương
Tình đã hết ? Ta xa nhau từ đấy…

Anh hứa sẽ đưa em đi hết cuộc đời.
Mà sao!? Không đưa được đoạn đường em đi!
Anh còn nợ em… một lời ân ái.
Vì đời anh còn đó lắm chong gai.


Thơ: Hà Nguyệt
Rừng với Biển một trời cách trở Nhưng ngàn đời luôn ở bên nhau Sông là sợi chỉ tơ cầu Tình rừng thấm xuống dòng sâu trôi về Rừng giang cánh như đê ngăn lũ Đón ...
Thơ: Đặng Chấn Hưng
Rừng với biển muôn trùng cách trở Hàng ngàn năm nức nở bên nhau Cho dù đất đổi thay màu Mênh mông biển nước hát câu tình đời Rừng là chỗ chắn nơi nguồn ...
NGÀY XƯA
Thuở xưa từng buổi dắt dìu
Ngày nay những tháng buồn hiu hắt buồn
Gió mưa lặng lẽ sầu tuôn
Niềm thương mãi giữ tận nguồn suối mơ !
BÂY GIỜ
Một mình than thở nào hay
Bỏ ...

hương quê dủ bóng mái hiên.
nâng nâng ngoài ngõ thật hiền trước sân.
hồn quê ai bóc trắng ngần.
lung linh trên lá là đà bên mương.
bâng khuâng suốt cả rặm trường.

HÔM NAY ANH LẤY VỢ
Hôm nay anh lấy vợ rồi
Từ nay anh sẽ không chơi thăm nhà
Dù nhà cách chẳng bao xa
Dù là công việc, dù là nhớ em
Em ơi …
...
Đến rồi đi chuyện muôn đời vẫn thế
Lại xa nhau như chưa thể từng gần
Định nghĩa nào thay nổi chữ tình nhân
Cho hai kẻ khỏi đường ai nấy bước
Cứ ao ...