EM PHẢI MẠNH MẼ THÔI
Thơ: Hữu Duyên
Em bây giờ chẳng giống với ngày xưa
Chẳng muốn ai đưa, một mình con phố nhỏ
Ngồi lại quán quen, nghe bài ca nào đó
Nhấp cạn ly trà,
EM PHẢI MẠNH MẼ THÔI
Thơ: Hữu Duyên
Em bây giờ chẳng giống với ngày xưa
Chẳng muốn ai đưa, một mình con phố nhỏ
Ngồi lại quán quen, nghe bài ca nào đó
Nhấp cạn ly trà,
Thơ: Thúy Nhân
Em chẳng cần phải gai góc làm chi
Đời cứ rối đi, còn mình thì đơn giản
Cột tóc cao lên trong những ngày gió đến
Đừng ...
Có một thời tôi đã trót yêu em.
Bằng Lăng Tím của một thời ngây thơ vụng dại.
Mối tình đầu trong cô đơn hoang hoải.
Tôi đã trao người, người lại nỡ trao ...
Thương thật nhiều, mình xa nhau nhé anh…
Thơ: Lai Kahat
Em không muốn rồi những ngày sau đó
Mình phải thương nhau trong lo sợ, phập phồng
Giờ nhân lúc tình còn chưa sâu đậm
Mạnh mẽ một ...
Em cúi đầu tạ lỗi trước mùa thu
Không giữ được lời đợi chờ năm cũ
Năm tháng vẫn trôi – đóa cúc vàng vẫn nở
Chỉ lòng em đã ...
NỖI NHỚ LẶNG THINH
Thơ : Hạ Băng
Em ngập ngừng trên phố cũ chiều nay
Cơn gió thoảng làm vai gầy lạnh giá
Thu xào xạc lá vàng rơi lả tả
Lối tình xưa giờ đôi ngả ...
(Thơ: Bùi Gia Nội)
Tháng mười về xao xác gió heo may
Chút nắng thu phai hững hờ vàng vọt
Hơi lạnh cuối chiều len lùa phố vắng
Hoang hoải một mình em.
Khi một người bước ra khỏi cuộc đời của một người
Đến cả trong giấc mơ ta cũng thấy mình hụt hẫng, chơi vơi
Cũng là mắt, là môi
Mà giữa vạn người không ...
Yêu quá nhiều chẳng mắc tội đâu em
Chỉ là nhắc mình thôi, mình phải yêu ai đó.
Không ngốc nghếch dại khờ mà chỉ làm ta lo sợ.
Sợ mất một người –