Mùa hoa bỏ lại
Mùa hoa bỏ lại
Có một thời tôi đã trót yêu em.
Bằng Lăng Tím của một thời ngây thơ vụng dại.
Mối tình đầu trong cô đơn hoang hoải.
Tôi đã trao người, người lại nỡ trao ai?
Chuyện duyên tình chẳng thể nói đúng hay sai.
Chuyện của trái tim, chuyện nằm ngoài ý thức.
Tôi cứ yêu nhưng chưa từng nói thật.
Rằng tôi đã yêu, yêu mãi mãi một người…
Yêu là đau, yêu nào phải trò chơi.
Tôi cứ trao đi không một lần nhận lại.
Người cứ đi theo ai kia mê mải.
Tôi vẫn yêu người, dẫu chẳng biết ngày mai…
Tôi với người chẳng thể một mà hai.
Hai đường thẳng song song không bao giờ là một.
Có đôi lúc như vô tình tiệm cận.
Rồi lại xa nhau đi về phía vô cùng…
Hoa bằng lăng cùng với phượng hồng.
Không hẹn mà nên mùa hè nào cũng nở.
Bằng lăng rụng, tím rơi vào nỗi nhớ.
Hoa phai tàn sao tình chẳng tàn phai?
Tôi với người đường đời mãi chia hai…