THU TÀN
Chiều dần buông hoàng hôn rồi cũng tắt
Ánh đèn lên như ánh mắt người thương
Thu đã qua mà sao lòng vấn vương
Tình đã hết ? Ta xa nhau từ đấy…
THU TÀN
Chiều dần buông hoàng hôn rồi cũng tắt
Ánh đèn lên như ánh mắt người thương
Thu đã qua mà sao lòng vấn vương
Tình đã hết ? Ta xa nhau từ đấy…
Anh hứa sẽ đưa em đi hết cuộc đời.
Mà sao!? Không đưa được đoạn đường em đi!
Anh còn nợ em… một lời ân ái.
Vì đời anh còn đó lắm chong gai.
HÔM NAY ANH LẤY VỢ
Hôm nay anh lấy vợ rồi
Từ nay anh sẽ không chơi thăm nhà
Dù nhà cách chẳng bao xa
Dù là công việc, dù là nhớ em
Em ơi …
...GHEN
Anh..già thêm chút nữa có được không?
Xung quanh anh bao là cô dòm ngó
Em chỉ sợ đôi tay mình bé nhỏ
Lại vụn về chẳng giữ được yêu thương
Anh..xấu tệ dùm em có được không?
...Thơ: Trần Quế Lâm
Bên bải vắng em ngồi thơ thẩn Chốn rừng sâu anh lẩn vào mơ Trao nhau bao nỗi thẩn thờ Từ trong tiềm thức vẫn vơ câu thề. ...Thơ: Phương Tâm
Nếu một ngày chẳng có em cạnh bên Chuyện sức khoẻ để ý thêm anh nhé! Em ra đi trong cô đơn lặng lẽ Sẽ đi về – khoảng trời đó.. ...Hình như là vẫn còn nhớ tên nhau
Dù rất lâu đã không người liên lạc
Vẫn còn đây dư vị buồn man mác
Khi nghĩ về những thời khắc yên vui.
Hình ...
(thơ: Bùi Gia Nội)
Mình đừng xa nhau nữa được không anh
Đừng để em một mình buồn tủi
Trái tim yêu em thành người yếu đuối
Chút hững hờ cũng chạm ...
Có những người chỉ một lần gặp gỡ
Lướt qua thôi mà nhung nhớ thật nhiều
Chẳng đủ khờ để gọi đó – tình yêu
Cũng đâu dễ theo thời gian quên lãng
Tôi bỏ lại những yêu thương tan vỡ
Những buồn vui của một thuở dại khờ
Tự dặn lòng sẽ không còn nhung nhớ
Không vấn vương, hay trách cứ điều chi.