Rừng nhớ biển

Rừng nhớ biển

Thơ: Trần Quế Lâm

Bên bải vắng em ngồi thơ thẩn
Chốn rừng sâu anh lẩn vào mơ
Trao nhau bao nỗi thẩn thờ
Từ trong tiềm thức vẫn vơ câu thề.

Mong cho được cận kề đở nhớ
Khó làm sao không cớ bên nhau
Lời tình cứ mãi chuốt trau
Xa xôi cách trở đâu mau phỉ nguyền.

Chờ cho đến vẹn tuyền mong ước
Đợi bao giờ có phước đổi trao
Nói câu thân ái ngọt ngào
Yêu dương trút cạn dạt dào tâm tư.

Rừng nhớ biển lao lư tâm trí
Hải hoài lâm cùng lý tương phùng
Vì ta xa cách muôn trùng
Ai yên chỗ nấy khó cùng kết đôi.

Facebook Comment

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.