EM BÂY GIỜ

EM BÂY GIỜ
Thơ: Hạ Băng

Em một mình dằn vặt với cô đơn
Giọt nước mắt dỗi hờn trong thương nhớ
Chẳng muốn khóc mà sao hoài nức nở
Kỷ niệm xưa như òa vỡ trong lòng

Người bây giờ chắc chẳng có nhớ mong
Cũng quên hết những mặn nồng xưa cũ
Tiếng hạnh phúc mà ta hằng ấp ủ
Đã chìm trong ngàn cơn lũ dâng tràn

Chẳng muốn mình cứ ngồi mãi thở than
Rồi đau khổ trong muôn vàn tiếc nuối
Ôm sầu tủi trên bước đường rong ruổi
Lòng bơ vơ đuổi bắt thứ vô hình

Nhưng nỗi buồn lại chẳng thể lặng thinh!!!

Facebook Comment

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.