VÔ TÌNH

VÔ TÌNH
Thơ: NÀNG THƠ

Phút vô tình ta chạm phải nỗi đau
Khi chẳng dám nhìn nhau như ngày cũ
Một khoảng cách không xa nhưng vừa đủ
Để cả hai tự nhủ phải lạnh lùng

Tình bây giờ đâu còn lối đi chung
Để hạnh phúc được cùng nhau vun đắp
Chỉ còn lại em một mình góp nhặt
Khắc khoải như ngọn lửa sắp lụi tàn

Phút vô tình xót xa ấy nhòa chan
Giọt lệ đắng dâng tràn trong tâm khảm
Mưa chợt đổ đất trời như ảm đạm
Một nỗi đau đã chạm tận đáy lòng

Chia tay rồi có phải thế là xong???

_Thơ Nàng_

Facebook Comment

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.