MỘT TÌNH YÊU CHẲNG LỚN

MỘT TÌNH YÊU CHẲNG LỚN
Thơ: Mai Juby

Thành phố buồn, chôn dấu một lời thương
Để chiều tháng Bảy mưa ngâu, nhạt nhòa mi khóc
Nuốt ngược vào lòng nghe thời gian chảy dọc
Vết son trên môi đã khô tự bao giờ.

Thành phố buồn, một niềm nỗi bơ vơ
Cô đơn hạ sinh, rồi lớn dần theo năm tháng
Nhiều nhung nhớ dẫu bây giờ quá vãng
Thả lòng mình theo chiếc lá me bay.

Chiều tháng Bảy, hồn bỗng hóa say say
Bước thấp, bước cao dưới Hạ vàng nắng chói
Khao khát, yêu thương lại cùng nhau vẫy gọi
Em loay hoay trong dạ rối tơ lòng.

Cố nhân à, hỏi người có buồn không?
Bao bận giao mùa, một tình yêu chẳng lớn
Để chiều hôm nay, con sóng lòng gờn gợn
Chút hoài nghi toan tính nảy mầm.

Ôm phố vào lòng mà lặng lẽ thinh câm.

Facebook Comment

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.