Tình dang dở

Tình dang dở

Thơ: Hạnh Ngọc

Phút chia tay sầu buồn dâng ngập lối
Chỉ lặng nhìn mà không nói thành câu
Chuyện đôi ta đã lỡ…gãy nhịp cầu
Nghe chua xót …không tròn câu duyên nợ

Hai chúng ta ở hai đầu nỗi nhớ
Đành chôn vùi kỷ niệm đẹp trong tim
Có thương nhau, xin cố nén …đừng tìm
Gặp lại chỉ nặng thêm niềm cay đắng!

Phút chia tay sao lòng nghe trống vắng
Nước mắt buồn rơi mặn ở bờ môi
Chuyện của mình đã phải cảnh chia phôi
Người mỗi ngã…lỡ rồi duyên…hương lửa

Nợ ba sinh ta đành không thể hứa
Kiếp con người sao chất chứa khổ đau?
Hai chúng mình đành vĩnh viễn xa nhau
Trách con tạo xoay vần gây ngịch cảnh

….
Ta giờ đây, với ngập tràn đông lạnh
Nghe buồn vương canh cánh nặng cõi lòng
Lần tìm về kỷ niệm thuở nhớ mong…
Còn nguyên vẹn, dẫu tình hồng xa khuất

Hai chúng ta một thời yêu chân thật
Trao niềm tin với những giấc mơ hoa
Mong gần nhau , chung dưới một mái nhà
Nhưng… Tất cả chỉ còn là …hư ảo

Hai ta đi dưới khung trời mưa bão
Trách cao xanh tạo chi cảnh lá lay
Để cho ta vương phải cảnh u hoài
Sầu tủi phận, khóc thương tình ngang trái

Ta chấp nhận tình ta xa mãi mãi
Lòng dặn lòng thôi hãy nén buồn đau
Hãy quên đi những kỷ niệm thuở nào
Đưa dư lệ tình sầu vào dĩ vãng…

Facebook Comment

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.