Lối rẽ hai cuộc đời!
Lối rẽ hai cuộc đời!
Thơ: Hoàng Mai
Em trở về tìm lại trái tim em
Đã bỏ quên góc phố nào không rõ
Giữa mênh mông với tận cùng nỗi nhớ
Hiển hiện một người – đó chính là anh
Anh lặng chờ dưới tàng lá me xanh
Chiều ảm đạm không gian buồn chợt tối
Mưa đổ xuống – quán thưa người – lầy lội
Ta kể nhau nghe dâu bể cuộc đời
Trong mỗi người – nỗi nhớ cứ nhân đôi
Mà niềm vui chỉ sẻ chia một nửa
Nhắc lại chuyện xưa những thời khốn khó
Số phận chúng mình – đáp số như nhau
Anh đi rồi – lòng bỗng thấy nao nao
Ký ức ngày xưa – lời thơ anh viết
Em đồng cảm – với người yêu anh tha thiết
Thương tiếc mối tình bất diệt – mà đau.
Em hóa thân – nên thơ có sắc màu
Khung trời tím mưa giăng sầu muôn lối
Đường nào xa ta bước hoài không tới
Lối rẽ cuộc đời hai đứa cứ chênh vênh
Khoảng cách chúng mình – nỗi nhớ không tên
Tiếng vọng thời gian nghiêng về một phía
Thôi anh nhé – gió Xuân về nhè nhẹ
Dẫu muộn màng… trời đất vẫn xôn xao