VIẾT CHO ANH
VIẾT CHO ANH…
(Thơ: Bùi Gia Nội)
Chuyện chúng mình phải kết thúc thôi anh
Dự cảm trong em sao mong manh quá
Chẳng phải em đa đoan đâu anh ạ!
Những năm qua đã có biết bao điều.
Em từng hạnh phúc vô cùng khi anh nói tiếng yêu
Từng ngất ngây những buổi chiều xưa ấy
Rồi thời gian qua đã không còn là như vậy
Hương yêu đầu…giờ khác quá anh ơi.
Những giận hờn hay dự cảm chia phôi
Phút gặp nhau ngày càng thêm nhòa nhạt
Ánh mắt anh giờ đây cũng khác
Có điều gì…đó không phải là em.
Đã có lúc em cũng giật mình
Khi cả ngày dài chẳng còn nghĩ về anh nữa
Những tâm tư chẳng muốn kể cùng anh như mọi thuở
Lơ đãng khi tan tầm…em ngơ ngác phố đông.
Suy nghĩ trong em giờ anh có biết không
Từ khi nào mình chẳng còn hiểu nhau nữa
Vì sao thế anh…vì sao em chẳng rõ
Có lẽ nào ta đã hết tin yêu.
. . .
Nếu một ngày em nói sẽ xa nhau
Anh có buồn đau hay lặng im chấp nhận
Có tiếc nuối không anh những điều ta đánh mất
Chuyện chúng mình…rồi kết thúc vậy ư Anh!
(From face: Bùi Gia Nội)