HƯƠNG XƯA

Thương ngọn gió mười năm chân không nghỉ
Về núi cao,biển rộng bóng đìu hiu
Ông trời già còn sống trong ích kỉ
Giọt mắt ai còn rơi vội trong chiều?

Hồn phảng phất mùi hương từ năm cũ
Môi tươi cười nghe một thoáng tình bay
Chân rón rén âm thầm muôn ấp ủ
Mộng tương tư còn đậu kín bờ vai ?

Ta chôn giấu từng giọt sương buổi sáng
Vẫn long lanh tô điểm mãi cuộc đời
Ôm tóc gió đưa mùa say lãng đãng
Cánh đồng thơ mấy chiếc lá nằm phơi ?

Thương và nhớ theo về qua ngõ nhỏ
Chiếc bóng quê hương lặng lẽ dấu hài
Ôi đôi mắt ngày nao anh thèm ngó!
Dốc còn dài thăm thẳm níu đôi tay

Sầu khép mở giữa hai bờ hư thực
Thương đóa phù dung sớm nở tối tàn
Bánh xe ái tình đã lao xuống vực
Tiếng khóc thầm len lỏi chốn hồng hoang

TPTDM,đêm 27/7/2016
Ân Thiên ( Bình Dương)

Facebook Comment

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.