Thơ: September Rain

Thơ: September Rain

Những bài thơ viết rồi không thể gửi
Nên cứ giữ riêng, khắc khoải với câu từ
Địa chỉ đến chênh chao theo mùa nhớ
Anh hãy nói gì cho đỡ phải chia phôi

Ở một góc đời, anh vẫn sống rất vui
Em trăn trở trước lối đời, sợ lạc
Vẫn thấy xao lòng trước đôi câu hát
Mang lời đau tựa tiếng trái tim mình

Ngày mai,
trước khoảng trời bước lại phía bình minh
Em lạc lõng khi nghĩ về điều cũ
Đâu phải dễ dàng lãng quên điều ấp ủ
như thể máu xương, như thể tâm hồn

Những bài thơ viết đọc lại để buồn
Anh nghĩ gì nếu vô tình bắt gặp
Những lời em có như lời lửa thắp
Nhen lại chút gì ấm áp…có không anh?

Ngày mai,
Em bước vào đời như lạc giữa ngàn xanh
Vẫn bỡ ngỡ trước những vỡ, lành xưa cũ
Dù dệt trăm hoa nhưng lòng đâu vui đủ
Trước những vết đau chỉ vờ ngủ, chưa lành

Những bài thơ không viết gửi về anh
Đành để lại cho mong manh mùa vỡ
Đề nhớ dấu yêu như từng là hơi thở
Biết để chờ mong hay để đợi bắt đầu?

Facebook Comment

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.