Người dưng

Người dưng

Thơ: Hạ Băng

Hay là mình cứ gặp lại đi anh
Tiếng Hạnh phúc đã trở thành phù phiếm
Một lần cuối để thôi đừng hoài niệm
Những buồn đau dấu diếm chỉ thêm sầu

Chỉ một lần chắc chẳng có gì đâu
Em cũng đã rất lâu không còn nhớ
Cái cảm giác thật lòng từng lo sợ
Người ra đi và nỡ bỏ lại mình

Bởi cuộc đời sau những ánh bình minh
Còn có cả những bóng hình dĩ vãng
Chuyện xưa cũ đã như cơn gió thoảng
Giữa chúng ta là khoảng cách muôn trùng

Gặp bây giờ cũng đâu khác người dưng

Facebook Comment

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.