Em sợ

Em sợ

Thơ: NÀNG THƠ

Vốn cuộc đời hạnh phúc rất mong manh
Nên em sợ duyên không thành lần nữa
Tiếng thương nhớ thêm một lần gõ cửa
Lại vụt tan như ánh lửa lụi tàn

Con người mà khi cảm xúc vội tan
Thì tất cả sẽ vô vàn lý lẽ
Lúc chối bỏ thì cõi lòng luôn nhẹ
Có gì đâu mạnh mẽ vốn dư thừa

Nên người à! em rất sợ chuyện xưa
Sẽ lặp lại như cơn mưa mùa hạ
Đến lặng lẽ rồi đi không từ giã
Để vết thương cứ vá mãi chẳng lành

Yêu thật nhiều nhưng hết cũng thật nhanh
Để em lại chòng chành trong đau đớn

_Thơ Nàng_

Facebook Comment

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.