Anh bây giờ đã thôi hết đơn côi
Anh bây giờ đã thôi hết đơn côi
Anh bây giờ đã thôi hết đơn côi
Dẫu chẳng còn có em – của một thời say đắm
Chọn cho mình sự bình yên, phẳng lặng
Là cái cách anh làm khi trống vắng người xưa…
Anh quên mất rồi bản nhạc một ngày mưa
Của một thuở bên em khi mới vừa lạc mất
Cuộc sống đã trở về với những lo toan, tất bật
Nên chẳng còn quặn thắt đau khi Đông lại kéo về…
Những kỷ niệm ngày nào, những năm tháng đam mê
Anh chôn chặt mất rồi, cả lời xưa thề hẹn
Quên mất một nụ cười cứ ấp e, bẽn lẽn
Chẳng day dứt với lòng khi đêm tối bủa vây…
Anh bây giờ chẳng gợn chút mảy may
Nếu tình cờ gặp lại em trong một chiều mưa bay trên phố
Bởi anh có còn nhớ nữa đâu, mái tóc mềm, hơi thở
Quên tất cả thật rồi khi hai đứa đã tan vỡ, chia xa…
Giờ đi qua lối ấy anh sẽ bước vội qua
Chẳng phải dằn vặt đâu, hay như mùa xa tránh bão
Không một nụ cười gượng gạo
Em có buồn không?…
Sưu tầm