Sẽ qua
Sẽ qua
Những điều buồn bã rồi cũng sẽ đi qua
Nhưng còn lại giữa chúng mình là vách ngăn đầy khoảng cách
Cứ thế này chắc mình xa nhau thật
Anh vô tư hoài trước được – mất ngoài kia.
Tình yêu đâu chỉ là đôi bận đón đưa
Mà là cần nhau cả lúc không cần nhất
Mà là sẻ chia những nỗi buồn thường nhật
Là dịu dàng hơn ngay cả lúc bão lòng.
Mùa thu trôi đi trên những dòng sông
Em hỏi mình tìm gì giữa lòng thành phố
Đã có đôi lần em ngược chiều gió trở
Mong gặp lại mình hoang dại thuở chưa anh…
Anh có biết không, khi mình yêu chân thành
Sẽ yếu lòng hơn khi mong manh, lầm lũi
Sẽ muốn chở che, tay trong tay gần gụi
Muốn được khóc òa, như không tuổi trước người kia…
Dẫu đời trơ lì như những tấm bia
Thì trăm năm vẫn mòn vì những ngày mưa gió
Huống chi chúng mình mong manh, bé nhỏ
Theo năm tháng xác xơ..
Theo năm tháng yếu lòng…
Những ngày buồn bã này rồi sẽ qua, phải không?
Chúng mình rồi có ở bên nhau như những lời hẹn ước?
Lời hứa khi vui có bao điều mất – được…
Đừng vô tư hoài trước những bước chân đi…
Thoa Pyo