ĐÊM RƠI
Đêm rơi xuống dấu chân người
Những vì sao lạc muôn nơi góc trời
Nâng niu e ấp một thời
Bây giờ ngồi lại bồi hồi tâm can
Trải lòng dăm chuyện trần gian
Thả hình bắt bóng trăng tàn vốn lâu
Vo tròn mấy lọn trầu cau
Thương đôi mắt ướt nhìn nhau lệ tràn
Đi qua lớp bụi thời gian
Ta còn giẫy giụa bên hàng giậu thưa
Tóc em ngày ấy xô mùa
Mảnh mai mấy sợi sớm trưa cuối đường?
Đêm còn hứng vạn giọt sương
Gọi tình đánh thức thiên đường cỏ cây
Chim non thoi thóp gọi bầy
Người còn buông những đắng cay dày vò
Ngày thơ cõng nắng mơ hồ
Chân non đếm bước, cánh cò phân vân
Đêm bay vào chốn vườn trần
Níu đôi mi mỏng muôn phần lả lơi
Như em một thuở bồi hồi
Một trời mắt biếc rụng rơi chốn nào?
Đêm nay ngõ vắng xôn xao
Tiếng ca day dứt bay vào hồn trinh
ĐÊM RƠI
Ngày 10/7/2016
Thiên Ân ( Bình Dương)