Vô hình

Vô hình

Thơ: Xe Đạp Không Yên

Thích một người với biết bao nỗi niềm
Rồi tự cho mình, cái quyền giận dỗi họ
Rồi đợi chờ nghĩ họ cũng mong nhớ
Cho rằng người chưa thổ lộ mà thôi.

Nhưng thực ra là quá ảo tưởng rồi
Bởi chưa bao giờ, người để tâm tôi cả
Yêu thương kia, chỉ mình tôi may vá
Mới thấy bản thân.. đã quá tự đa tình.

Không nhận ra chỉ như người vô hình
Trong chuyến đi lộ trình đã sắp đặt
Trái tim người tôi mãi mãi vắng mặt
Cùng con đường, ngoặt nỗi không cùng đi.

Facebook Comment

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.