NGƯỜI ĐI QUA ĐỜI EM
NGƯỜI ĐI QUA ĐỜI EM
Từ hôm ấy người lặng lẽ bên em
Không ồn ào như ngàn con sóng hát
Không nhẹ nhàng như mây trời phiêu dạt
Mà yêu thương như đã hóa sông dài.
Trên cung đời em tưởng vỡ phân hai
Gánh niềm đau đem mài mòn phận gái
Khi anh đến nụ hồng tươi thắm lại
Hôn mi ngoan từng nửa kiếp đau tình.
Mang vỗ về êm ái dội điêu linh
Mang mùa xuân trải nắng vàng sưởi ấm
Mang tình yêu tưới tim sầu thấm đẫm
Nụ tình khai chờ đợi trái sum vầy.
Anh nửa đời phiêu lãng chốn ngàn mây
Em nửa đời ngủ đông trong tuyệt vọng
Ta gặp nhau xua đau phiền ảo mộng
Gánh đa đoan em trút xuống quên buồn.
Bên nhau hoài anh nhé kệ mưa tuôn
Kệ thế nhân đem lọc lừa đổi chác
Mình đã đi qua tháng năm dài khao khát
Nay vụng về ta dành trọn cho nhau.
(Mai Juby)
Thơ cũ viết từ năm ngoái :p :p
Tôi đã già và gặm nhấm bài thơ
Người vội qua đời anh !
Anh yêu em một buổi chiều nắng bạc
Mây phiêu bồng khói nhem nhúc tựa sương
Gió bên hiên đùa tre kêu ríu rít
Mối tình đầu hồ dễ mấy ai quên .
Em thơ ngây áo dài mùa đi học
Anh thẩn thờ bẻn lẻn bước theo sau
Câu nói thương em sao mà khó vội
Lòng dặn lòng phải thổ lộ lời yêu
Rồi em đi một chiều thu buồn ấy
Bước bên người tay nắm chặt trong tay
Nước mắt anh tuông thành dòng ngấn lệ
Trách hận mình hèn nhát để mất em
Rồi hôm nay vẫn một chiều nắng bạc
Tôi thẩn thờ hoen mắt đứng nhìn em
Vẫn dáng đi vẫn hình hài hôm ấy
Nhưng trông giờ màu tóc đã pha sương
Môi rung rung tim tôi bừng loạn nhịp
Ran lòng ngực anh biết vẫn còn thương
Vẫn ngây ngô , đắm say tình đơn dại
Đã làm ông nhưng tôi vẫn mơ nàng !
Cho mình làm quen đk k ad