TRĂN TRỞ

TRĂN TRỞ
Thơ: NÀNG THƠ

Đã lâu rồi làm bạn với cô đơn
Đời hụt hẫng và tâm hồn mỏi mệt
Cứ tự nhủ không yêu buồn sẽ hết
Nhưng niềm đau ngàn vết vẫn in hằn

Quên một người thật sự rất khó khăn
Bao ngày tháng dù nhọc nhằn cố gắng
Nhưng nỗi nhớ chẳng thể nào phẳng lặng
Để trên mi giọt đắng lại tuôn trào

Đã lâu rồi chẳng còn muốn ước ao
Thôi dằn vặt thế nào là hạnh phúc
Cứ chôn chặt niềm đau trong tù ngục
Để tâm tư cảm xúc được yên bình

Đêm qua rồi trời đã rạng bình minh
Mà sao thấy đời mình luôn trăn trở

_Thơ Nàng_

Facebook Comment

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.