Rừng và biển
Chủ đề:Thơ quê hương, Thơ Tình, Thơ tình yêu, Thơ tình yêu buồn
Rừng và biển
Thơ: Hà Nguyệt
Rừng với Biển một trời cách trở
Nhưng ngàn đời luôn ở bên nhau
Sông là sợi chỉ tơ cầu
Tình rừng thấm xuống dòng sâu trôi về
Rừng giang cánh như đê ngăn lũ
Đón mưa về vần vũ từng cơn
Giọt tình Biển cả dỗi hờn
Khi thì bão táp, khi vờn cành cong
Rừng muôn thủa Thương! Mong! Nhớ! Đợi!…
Biển cho mưa phới phới tâm hồn
Xanh tươi gìn giữ nước nguồn
Ngọt ngào gửi Biển dòng tuôn từ ngàn
Trời Đông Biển thênh thang mơ mộng
Đón nắng hồng khuấy động tinh sương
Gió đưa dìu dịu yêu thương
Gửi tình Biển đến rừng thường quanh năm
Nơi chẳng có tình thăm của Biển
Rừng cỗi cằn chết biến mạc hoang
Tình Rừng – Biển mãi thắm tràn
Có Mưa! Nắng! Gió!… nhân gian hưởng cùng.