TÔI KỂ EM NGHE

TÔI KỂ EM NGHE

Tôi kể em nghe về một cuộc tình
Từng khít khăng như bóng hình một thuở
Yêu là yêu không mưu cầu gì cả
Nương tựa vào bất chấp để mà yêu

Trao con tim, hứa hẹn cũng đủ điều
Dù phong ba hãy bão bùng không nản
Nguyện trăm năm sẽ kề bên bầu bạn
Trọn kiếp này và kiếp khác vẫn thương

Yêu nồng say nhưng không thể chung đường
Bởi nợ duyên hay lòng người thay đổi
Chẳng một ai nhận về phần lầm lỗi
Cả hai người đều thấy tủi, thấy đau

Ngày chia tay là một sự khởi đầu
Gạt luyến thương để bắt đầu làm lại
Họ đã đi trăm nẻo đường mê mải
Tìm một người để thắp lại con tim

Chọn lãng quên chọn cuộc sống lặng im
Chẳng một ai chịu quay đầu, dù vẫn
Yêu thương người đã hóa thành tủi hận
Hình bóng nhau dù vẫn gánh trong lòng

Rồi một ngày họ nên nghĩa vợ chồng
Với một ai dù không hề quên lãng
Vẫn hằng đêm yêu thương về chết lặng
Trong bộn bề họ tương đã nguôi ngoai

Cuộc sống này vốn đầy rẫy đắng cay
Yêu đậm say đâu nghĩa rằng mãi mãi
Có chuyện tình lạc về miền hoang hoải
Cũng chỉ vì ai đó lỡ quay lưng

Nên em à hãy sống trọn tình thương
Và vun đắp đừng dại khờ ngoảnh mặt
Hạnh phúc đến phải vững vàng nắm chặt
Đừng buông lơi sẽ lạc mất ân tình

Được bên nhau ngoài hai chữ nợ duyên
Cần quyết tâm vượt gập ghềnh thử thách
(Người Viết Thơ Đau)

Facebook Comment

2 bình luận
  1. Võ Hiền
  2. Tông Trần

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.