RỒI MỘT NGÀY

RỒI MỘT NGÀY
( Thơ: Bùi Gia Nội )

Rồi một ngày ta phải chia tay
Dự cảm đắng cay sẽ thành sự thật
Anh phải chọn giữa ngả đời Được – Mất
Có lẽ rồi sẽ chẳng phải là em.

Rồi mỗi ngày cuộc sống lớn dần lên
Trái tim em sẽ trở thành ích kỉ
Khát khao anh không chỉ trong ý nghĩ
Chẳng vừa lòng những mộng mị quanh co.

Hạnh phúc mong manh đánh đổi bởi âu lo
Tình muộn màng khiến em thành người khác
Lo nghĩ, hân hoan bùng lên rồi vụt tắt
Em vô thường khó hiểu với chính em.

Những mặn nồng em mãi không quên
Sợ sau này sẽ trở thành niềm hận
Con đường thân quen rồi thành nỗi ám ảnh
Khi ngày về mà chẳng thể có anh.

Em đã quen với tự dối chính mình
Bởi bên anh em lại quên tất cả
Những si mê cho em chạm vào bản ngã
Tới tận cùng khao khát được yêu thương.

Em sợ lắm anh có biết hay không
Khi thoáng nghĩ rồi chẳng còn anh nữa
Biết yêu anh là tình em dang dở
Nhưng sẽ chẳng bao giờ em ân hận đâu anh.

Facebook Comment

One Response
  1. Minh Tâm

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.