Dẫu biết rằng ta chẳng nợ gì nhau
DẪU BIẾT RẰNG TA CHẲNG NỢ GÌ NHAU
Dẫu biết rằng ta chẳng nợ gì nhau
Ngoài lời hứa đã bay theo mây vũ
Nhưng trái tim tổn thương từ thuở đó
Vẫn còn đau cho đến tận bây giờ.
Dẫu biết rằng thật quá đỗi ngây thơ
Khi yêu thương đã xa tầm tay với
Vẫn nén đau để ngậm ngùi chờ đợi
Đợi một người, người cần phải lãng quên
Dẫu biết rằng quá khứ chẳng bình yên
Để bước chân vẫn ngược về bến cũ
Nơi nỗi buồn, nỗi đớn đau cư ngụ
Bỏ quên đời ở thực tại, ngày mai
Dẫu biết rằng hạnh phúc là tương lai
Và niềm tin làm người ta mạnh mẽ
Vẫn âm thầm sống cuộn đời cô lẻ
Giữ riêng mình những kỹ niệm xa xôi
Dẫu biết rằng mình mãi mãi chia đôi
Hai con tim, hai cuộc đời trái ngược
Vẫn không tin vào tình yêu bội ước
Vẫn cầu mong ngày sánh bước chung đường
Dẫu biết rằng người đã chẳng còn thương
Vậy mà ta yêu thương người chân thật
Niềm hạnh phúc thành nỗi đau chất ngất
Trái tim mình cũng lạc mất từ đây.
(Người Viết Thơ Đau)
Ôi, hồn thơ lai lang!?
Hay