Bên em một đời lặng câm

Đôi khi nhìn vầng mắt em thâm
Đường khuya ta khóc một mình
Đôi khi nhìn màu môi em nhạt
Thương nhiều ta chỉ lặng câm.

Đôi khi ước mình như làn gió
Chỉ đủ làn tóc em bay
Đôi khi ước mình như giọt sương
Đọng trên mi mắt em gầy.

Đôi khi thấy lòng như chiếc lá
Ngẩn ngơ giữa ngã ba dòng
Lại ước mình như chiếc bóng
Bên em một đời lặng câm”…

(Lượm lặt)

Facebook Comment

One Response
  1. Lý Tuấn Phong

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.