MƯỢN
Cho em mượn bờ vai anh một chút thôi
Em dựa đủ rồi ngày mai em sẽ trả
Bởi cuộc đời sao chông chênh nhiều quá
Gắng gượng một mình em sẽ ngã mất thôi.
MƯỢN
Cho em mượn bờ vai anh một chút thôi
Em dựa đủ rồi ngày mai em sẽ trả
Bởi cuộc đời sao chông chênh nhiều quá
Gắng gượng một mình em sẽ ngã mất thôi.
HIU HẮT
(Thơ: Bùi Gia Nội)
Trời đã sang mùa anh biết không?
Đã bớt heo may nhạt nắng hồng
Giá buốt sương khuya đường chợt vắng
Hương sữa nồng nàn ôi nhớ mong.
Rồi một ngày anh sẽ quên em thôi,
Quên những ngày em đứng đợi trước ngõ,
Trai tim anh bao la còn trái tim em quá nhỏ,
Muốn giữ anh lại sao mà quá khó khăn,
Em có biết là anh đang nhớ em không,
Chỉ muốn gặp em, tặng những càng hồng thắm,
Đôi mắt của em ôi sao nó đẹp lắm,
Làm trái tim anh chỉ nhớ đến em thôi,
Tháng Mười rồi, phố có bớt cô đơn?
Thu dùng dằng heo may gầy lạc lối
Đêm nằm nghiêng vuốt ve niềm ngóng đợi
Hoa sữa nồng hương cũ cạn lời yêu
Tháng Mười rồi,
...Tháng mười rồi mình hẹn hò đi em,
Đừng để lá rơi đầy như nỗi nhớ
Đến bên anh này kẻo mùa vội lỡ,
Tay anh này em nắm lấy đi em..
Em gọi anh là người tình bí mật
Nửa hồn em, anh yêu mãi đắm say
Yêu thương ơi! Yêu mãi suốt đời này
Em giữ nhé, yêu anh bằng tình thật
.
Nắm tay đi,
ANH ĐỪNG GHEN VỚI QUÁ KHỨ CỦA EM
Anh đừng ghen với qúa khứ của em
Người em chưa quên…nhưng chẳng còn yêu nữa
Kỉ niệm vẫn còn…nên làm sao không nhớ
Nhưng khi yêu anh…em thật sự ...
ĐÔNG LẠNH LẠI VỀ
Đông về rồi thấy sé lạnh con tim,
Anh mong mỏi lục tìm về miền ký ức,
Những đam mê hoài niệm từng đã rạo rực,
Buổi bạn đầu ta hò hẹn cùng nhau.