ANH ĐỪNG GHEN VỚI QUÁ KHỨ CỦA EM
Chủ đề:Thơ tình yêu, Thơ hay, Thơ Tình
ANH ĐỪNG GHEN VỚI QUÁ KHỨ CỦA EM
Anh đừng ghen với qúa khứ của em
Người em chưa quên…nhưng chẳng còn yêu nữa
Kỉ niệm vẫn còn…nên làm sao không nhớ
Nhưng khi yêu anh…em thật sự chân thành.
Anh ấy cùng em…qua một chuỗi ngày xanh
Nhưng đã buông tay…bỏ mình em ở lại
Em ngỡ rằng…suốt đời đau đớn mãi
Chính anh là người mang lại những niềm tin.
Kỉ niệm buồn gìơ đã lắng vào tim
Còn những khát khao…in hình anh ở đó
Anh đừng vì chút ghen tuông bé nhỏ
Mà quên chúng mình đang có một tình yêu.
Em cần nhất ở người em thương yêu
Là bao dung…luôn hiểu điều em nghĩ
Quá khứ qua rồi…mình đừng nên ích kỉ
Mang giận hờn làm nhạt vị tin yêu.
Lai Ka
Facebook Comment
6 bình luận
Hay qua dan ong oi ghe vao day doc di anh se hieu . Thong cam va yeu em mai mai nha
QUÁ KHỨ…VÀ…HIỆN TẠI
Tôi tìm nhặt những kỷ niệm vụn vỡ
Của một thời bỡ ngỡ mới vào yêu
Bước chân đi dưới ánh nắng chiều
Lòng chợt buồn vì bao điều chưa nói
Có phải mình trước đây đã nông nổi
Làm sai rồi giờ thay đổi được không
Bao hình ảnh còn in mãi trong lòng
Giữ làm gì khi dòng đời ngược lối
Giờ bên tôi có người luôn sớm tối
Nguyện cùng tôi dù mỏi gối,chùn chân
Bước bên nhau cho đến tận cùng
Trên đường đời chông gai và sỏi đá
Tình yêu kia hai ta cùng chấp vá
Để trọn đời ta mãi là của nhau…
– Hoàng Huỳnh –
Wua khư ngheo nuôi tôi khôn lơn an tinh bac beo dây tôi khôn
Đến bây giờ tôi đã hoàn toàn tin
Tình yêu cũ không dủ cũng tự tới
Bao ngày qua tôi sống trong lừa rối
Tại sao em lòng dạ lại đổi thay
Đi bên tôi bao ngày tôi đâu hay
Em bỏ tôi tìm về nhân tình cũ
Lừa rối tôi như vậy đã quá đủ
Hãy nhẹ nhàng đi theo trái tim em
Tim tôi đau rồi một ngày cũng quen
Những ưu phiền cũng đi vào quên lãng
Tôi không trách rằng em đã phụ bạc
Mà trách mình không thể giữ được em
Phải quên thôi những ngày tháng bình yên
Cố níu giữ đều trở thành vô nghĩa
Tình yêu này đành chôn nơi hoang địa
Chẳng đặt tên để nó mãi vô danh.
Thơ hay độc đó
Em cứ nhớ nó đi