CÓ BAO GIỜ

CÓ BAO GIỜ

Thơ: NÀNG THƠ

Anh có buồn khi đọc lại thơ em
Tiếng thổn thức mãi lấm lem nét mực
Nỗi thương nhớ lặng trào đau rưng rức
Khi biệt ly là sự thực trong đời

Có bao giờ trong giá lạnh mưa rơi
Anh nghe được tiếng..Người ơi! Em gọi
Có bao giờ trong lòng ai đau nhói
Chợt thương em mệt mỏi những dỗi hờn

Phố đông người mà em lại cô đơn
Cứ mê tỉnh chập chờn trong thương nhớ
Ôm dĩ vãng đến nghẹn từng hơi thở
Luyến yêu xưa vẫn trăn trở níu ghì

Người có buồn vì giây phút chia ly
Lòng thanh thản trong bước đi ngày ấy?

_Thơ Nàng_

Facebook Comment

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.