Em chẳng mơ ước…
Em chẳng mơ ước…
Em chẳng mơ ước những chân trời hoa lệ
Mọi thứ phù du hơn đôi mắt anh hiền
Hạnh phúc nhất là cùng anh hạnh phúc
Nơi nào có anh, nơi ấy có bình yên!
Em chẳng mơ ước những viễn cảnh thần tiên
Vì em đủ lớn biết muộn phiền, cô đôc
Cuộc sống bây giờ biết bao điều gai góc
Cổ tích ngày xưa đâu có thật trên đời.
Những ngày bộn bề công việc chất lên vai
Nghĩ đến anh thôi cũng thấy mình mạnh mẽ
Em phải vui tươi cho cuộc đời em trẻ
Em phải lạc quan cho cuộc sống em hồng.
Mơ ước chi nhiều chuyện được – mất, có- không
Em học cách yêu những gì mình đang có
Anh từng bảo em cứ ngoan hiền như cỏ
Và em yêu anh – như cây cỏ chân tình.
Mơ ước bây giờ duy nhất vẫn là anh
Ở mãi đây thôi, chân thành từ đáy mắt
Em ươm tin yêu vào những điều thành thật
Hạnh phúc là đây, đâu phải chuyện bông đùa!
Thoa Pyo