Thơ: Trần Thành Vinh

Chỉ còn đêm và nỗi lòng khách trọ
Mảnh sương rơi đập vỡ tiếng dương cầm
Ta rót chén sầu bôi thêm lần nữa
Mây lượn lờ, lẩn khuất phía vầng trăng

Ta rảo bước ...