Này cô gái đừng có khóc nữa.
Này cô gái đừng có khóc nữa mà,
Khóc làm gì, anh ta đâu xứng đáng,
Cô gái này, hãy mỉm cười duyên dáng,
Còn bao kẻ xứng đáng để cô yêu,
Này cô gái, có chàng trai yêu cô nhiều,
Anh ta cứ nhắn tin nhiều trắc cô cáu,
Nhưng anh ta quan tâm cô lắm đấy,
Người yêu cô thì cô lại chẳng cần,
Anh ta nhìn cô mà chỉ biết lặng câm,
Vì là cô cứ gầm nên quát mắng,
Anh ta yêu cô, yêu trong thầm lặng,
Anh ta là người sẽ chẳng phụ cô đâu.
Anh ta muốn đi cùng cô đến bạc đầu,
Nhưng cô bây giờ đâu cần ai bên nữa,
Trái tim cô đang đóng chặt cửa,
Cất kỹ trái tim cùng nỗi nhớ người xưa,
Cô gái lại buồn những ngày trời đổ mưa,
Những giọt ngắn, giọt dài như ngàn mảnh dao nhọn hoắt,
Cô cứ kệ cho nỗi buồn gặm nhấm đôi mắt,
Chẳng biết rằng anh ta cũng thắt chặt trái tim si,
Thời gian trôi qua cô gái vẫn nặng trĩu bờ mi,
Cô gái buồm bởi vì mình ngốc nghếch,
Cô người thương người yêu cô thật,
Mà cô cứ một mực đẩy ra xa,
Chàng trai kia thì luôn dõi theo mà,
Anh chàng này yêu cô gái này quá,
Chẳng bao giờ oán hờn trách cô cả,
Cuối cùng thì họ đã là của nhau.
Hai người này đã sống đến bạc đầu.
Họ yêu thương nhau, một gia đình hạnh phúc!
Thiên Nhật
Còn bao kẻ xứng đáng để cô yêu.
Cảm ơn em dành tình cảm cho tôi
Ngàn vạn lần tôi xin em tha thứ
Tình cảm này tôi chân thành níu giữ
Nhưng chỉ dừng là tình cảm anh em
Có lẽ rằng em sẽ khóc nhiều đêm
Với nỗi buồn cùng trái tim tan nát
Nước mắt rơi em thấy vị mặn chát
Trong lòng em hận tôi lắm phải không
Em đừng trách sao tình nhiều bão giông
Cũng đừng buồn vì kẻ không xứng đáng
Những vết thương sẽ lành theo năm tháng
Em sẽ gặp một người tốt hơn tôi
Người ấy đến tặng cho em tiếng cười
Chẳng bao giờ để em buồn phải khóc
Chẳng bao giờ để em phải mệt nhọc
Luôn trao em một tình yêu vẹn nguyên
Nỗi đau ấy rồi em cũng sẽ quên
Thay vào đó là ngọt ngào hạnh phúc
Tôi sẽ luôn nhớ em và cầu chúc
Em sớm tìm thấy hạnh phúc yêu thương.
Bài thơ kết thúc có hậu .cuối cùng anh cũng có em ….
Qua hay tac pham cua e lam chi ngat may a Thiên Nhật