Thơ: Trần Thành Vinh
Chỉ còn đêm và nỗi lòng khách trọ
Mảnh sương rơi đập vỡ tiếng dương cầm
Ta rót chén sầu bôi thêm lần nữa
Mây lượn lờ, lẩn khuất phía vầng trăng
Ta rảo bước dưới đèn khuya loang lổ
Chén ly bôi kịp ngấm dưới chân mềm
Chiếc lá rụng vào vai toan dành dỗ
Ta giật mình lại những tưởng là em
Ta dè dặt vuốt ve từng góc một
Giấu vào trong vai áo đã bạc màu
Em cũng từng đến với ta như vậy
Bất chợt mà thăm thẳm cõi thâm sâu
Mưa tí tách những ngày em chẳng lại
Nép vào hiên ta lại nhớ thưở nào
Thu đã cũ, em cũng thành kỉ niệm
Ta vẫn buồn dẫu chẳng hiểu vì đâu..
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…