Em lạc đường vào thế giới của riêng anh
Một miền trong xanh ngập trời thương và nhớ
Mới chạm nhau mà như quen từng nhịp thở
Trên con thuyền tình chẳng có sóng vẫn say
Em nhận ra rằng xa chút là nhớ ngay
Một nồng nàn riêng chỉ mình anh mới có
Vồi vội ngất ngây giật mình giờ mới tỏ
À đúng thật rồi vi diệu của tình yêu
Muốn nói với anh nhiều lắm biết bao điều
Rằng ngoài anh ra chẳng còn thương ai nữa
Bởi hai chúng ta là đắp bù hai nửa
Sao cứ thẹn thùng nhưng anh hiểu – phải không?
(LBT)
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…