Thơ: Lai Ka
Khi người ta lớn lên
Có những nỗi niềm chẳng dễ như con trẻ
Người ta gồng mình chứng tỏ mình mạnh mẽ
Người ta cười tươi dù tê tái trong lòng.
Phải coi một người như thể một người dưng
Dù đó là người người ta từng thương lắm
Người ta phải buông dù ngàn lần muốn nắm
Giả vờ đã quên dù vẫn nhớ rất nhiều.
Người ta cười tươi từ sáng sớm tới chiều
Dù cho đêm về bao nhiêu lần ướt gối
Người ta lặng im dù ngàn điều muốn nói
Giả vờ bình yên dù nhức nhối vô cùng.
Người ta giả vờ mình chẳng mấy bận tâm
Cô đơn có sao, rằng môt mình vẫn ổn
Nhưng trong guồng quay của tháng ngày bề bộn
Người ta ầm thầm khao khát một vòng tay.
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…