EM BÂY GIỜ
Thơ: Hạ Băng
Em một mình dằn vặt với cô đơn
Giọt nước mắt dỗi hờn trong thương nhớ
Chẳng muốn khóc mà sao hoài nức nở
Kỷ niệm xưa như òa vỡ trong lòng
Người bây giờ chắc chẳng có nhớ mong
Cũng quên hết những mặn nồng xưa cũ
Tiếng hạnh phúc mà ta hằng ấp ủ
Đã chìm trong ngàn cơn lũ dâng tràn
Chẳng muốn mình cứ ngồi mãi thở than
Rồi đau khổ trong muôn vàn tiếc nuối
Ôm sầu tủi trên bước đường rong ruổi
Lòng bơ vơ đuổi bắt thứ vô hình
Nhưng nỗi buồn lại chẳng thể lặng thinh!!!
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…