Tôi trở mình giấu nước mắt vào đêm
Hỏi trái tim: “Sao yêu Người nhiều thế?”
Tim mỉm cười, má ửng hồng e lệ
Có lẽ nào tất cả bởi do DUYÊN!

Tôi thức dậy sau giấc ngủ man miên
Trời ngoài kia vẫn trong lành quá đỗi
Tuổi trẻ ư? dẫu dại khờ, nông nổi
Vẫn dành người nguyên vẹn những yêu thương…

Tôi không dám nói trọn nỗi vấn vương
Sợ mất đi những gì mình đang có
Tình bạn này, ngày chúng mình còn nhỏ
Sẽ vỡ òa khi ai đó quay lưng

Buổi chiều tà phủ kín lối đi chung
Hoàng hôn đổ nhuộm đỏ trời tháng chín
Tôi trở về nghe tim mình nặng trĩu
Người xa rồi còn nhớ đến tôi không?

Nhớ một người lặng lẽ giữa chênh chông…

(LẶNG LẼ| Hàn Vũ)

Yêu Thơ Tình

Share
Published by
Yêu Thơ Tình

Recent Posts

BÁNH XE TÌNH YÊU

Bánh xe tình yêu lăn đi đâu?Khói bụi vờn bay đến ngập đầuChở mùa trăng…

4 năm ago

Thương lắm miền Trung

Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…

4 năm ago

Tổng hợp những bài thơ viết về lũ lụt miền Trung

Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…

4 năm ago

SẮC MÀU TÌNH YÊU

“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…

4 năm ago

NĂM NHỚ

Nhớ tết muôn màu thắm vị hươngNhớ người tiền bối chốn tha hương Anh ra…

4 năm ago

CHUYẾN ĐÒ QUÊ HƯƠNG

Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…

4 năm ago