EM MỆT RỒI
Thơ: NÀNG THƠ
Em mệt rồi thật sự muốn bình yên
Mong ngày tháng Thôi ưu phiền bão tố
Hết cái cảnh đất trời như nghiêng đổ
Cứ lặng câm trong nỗi khổ ngậm ngùi
Đã bao ngày trăn trở chẳng được vui
Tình đổ vỡ dập vùi trong nghiệt ngã
Lòng dậy sóng chưa một ngày yên ả
Để nhiều khi xa lạ cả chính mình
Đến bao giờ mới thật sự hồi sinh
Niềm tin mới sẽ chuyển mình thức dậy
Thôi tủi khóc bởi lẽ đời đưa đẩy
Để trên môi sẽ thấy lại nụ cười
Em mệt rồi rất muốn được buông lơi
Được hạnh phúc bên người mình thương mến.
_Thơ Nàng_
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…