(thơ: Bùi Gia Nội)
Mình đừng xa nhau nữa được không anh
Đừng để em một mình buồn tủi
Trái tim yêu em thành người yếu đuối
Chút hững hờ cũng chạm vực cô đơn.
. . .
Em nhớ anh cả trong lúc dỗi hờn
Một tiếng yêu thương là nỗi buồn tan biến
Một nụ cười giòn tan vơi đi bao phiền muộn
Một phút ân cần để ngày tháng thấy bình yên.
Em nhớ nhiều và chỉ sợ anh quên
Ngày bận rộn của anh một ngày quá ngắn
Ngày của em nhớ thương dài dằng dạc
Chút mong chờ cũng đủ những mông lung.
Anh có bận lòng hay trách giận em không
Có nhớ mong như em từng mong nhớ
Có xốn xang khi chúng mình gặp gỡ
Có xao lòng khi chẳng có em bên?
Em sợ lắm rằng anh sẽ quên
Em ước một lần tim chúng mình hoán đổi
Anh sẽ là em với trái tim yếu đuối
Để một lần anh hiểu những mông lung.
Face: Bùi Gia Nội
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…