CHÊNH VÊNH
Một mình em thấy mỏi mệt quá rồi,
Bước đi không vững vì hồn chênh vênh quá,
Ngày nào yêu thương mà giờ coi xa lạ,
Có lẽ với anh em chẳng có là gì,
Con phố bây giờ vắng những bước chân đi,
Góc nhỏ quán quen chẳng có gì thay đổi,
Em muốn bước đi mà mưa bay ướt nối,
Chỉ còn quanh đây những câu nói chia ly.
Chia tay anh rồi, em cũng nhẹ bờ mi,
Cũng không giận hờn khi anh đi cùng ai đó,
Cũng không dại khờ đợi anh trước ngõ,
Bây giờ với em, anh đã hết yêu rồi,
Cô đơn bây giờ lạnh lắm người thương ơi,
Em sẽ đợi anh, người yêu cuối thành thật,
Một người luôn bên em thận mật,
Một người làm tất cả để em vui!
Thiên Nhật
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…