NHỚ NGƯỜI
Thơ: Ngọc Hân
Anh có biết chiều này em nhớ lắm
Ánh mắt buồn xa thẳm đến mênh mông
Mình bây giờ đã hết những ngóng trông
Sao chẳng thể đành lòng mà quay bước
Trái tim em là muôn vàn vết xước
Ai hứa cùng chung mộng ước sánh đôi
Mà giờ đây mỗi đứa một phương trời
Buồn thương nhớ người ơi anh có biết
Ai đã từng trao niềm yêu tha thiết
Để tim này da diết mộng uyên ương
Chiều hạ vàng tím hết những nhớ thương
Mình em bước trên con đường lộng gió
Mình xa nhau còn bao lời chưa ngỏ
Trăng hạ tuần còn sáng tỏ vườn yêu
Mà bỗng dưng sao lại hóa tiêu điều
Để em phải ôm thật nhiều tiếc nuối
Có phải đâu là thứ tình mê muội
Lửa khát khao chưa nguội lạnh bao giờ
Chợt thấy mình cô lẻ những bơ vơ
Nên chát đắng từng lời thơ sầu héo.
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…