NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG BÃO
Thơ: LÊ HỒNG MẬN
Em không phải là người đi qua những đắng cay
Mà là người gặp may được bước vào giông bão
Được hiểu chính mình không bao giờ hoàn hảo
Để không ảo tưởng nhiều trong ngày tháng mong manh…
Em không phải là người chỉ yêu một mình anh
Tình yêu em còn dành cho cuộc sống
Cho mẹ cha, cho cuộc đời dài rộng
Nên vẫn bước vững vàng khi giấc mộng vừa tan…
Em không phải là người mơ cuộc sống cao sang
Cũng chẳng màng vinh hoa, phú quý
Nên em thấy cuộc đời còn nhiều điều thú vị
Chẳng nghi kỵ nhân duyên trời sắp đặt cho mình.
Em là người yêu thương rất chân tình
Chỉ là trong cuộc hành trình,
ai cũng đôi lần phải bước qua giông bão
Em ngã
rồi đứng lên
nhìn cuộc đời bằng tin yêu khờ khạo
Vẫn rạo rực lòng trong những phút yêu thương…
Đàn bà như em
trong bão
vẫn ngát hương…
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…