Thơ: Hữu Thọ
Ai mang mưa thả về nơi phố cũ
Để cô đơn theo giá buốt trở về
Nỗi buồn cố vùi chôn vào sâu thẳm
Lại cựa mình thức giấc giữa canh thâu
Ai đem hạnh phúc cất giữ nơi đâu
Để nỗi sầu một mình bơ vơ lại
Mang yêu thương giấu vào miền xa ngái
Để niềm vui cứ đi mãi, chẳng về
Ai đã tỉnh mộng, ai vẫn mê
Ai lạc đường về, ai ngóng đợi
Ai buông tay để một người chới với
Ai phụ tình, làm hạnh phúc vụt trôi
Kể từ đó có kẻ sống đơn côi
Phải quen thôi, vì rồi ai cũng khác
Chỉ là tự dưng nhận ra đời thật nhạt
Bởi chẳng còn ai chung lối cũ hẹn thề
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…