Thơ: Xe Đạp Không Yên
Thích một người với biết bao nỗi niềm
Rồi tự cho mình, cái quyền giận dỗi họ
Rồi đợi chờ nghĩ họ cũng mong nhớ
Cho rằng người chưa thổ lộ mà thôi.
Nhưng thực ra là quá ảo tưởng rồi
Bởi chưa bao giờ, người để tâm tôi cả
Yêu thương kia, chỉ mình tôi may vá
Mới thấy bản thân.. đã quá tự đa tình.
Không nhận ra chỉ như người vô hình
Trong chuyến đi lộ trình đã sắp đặt
Trái tim người tôi mãi mãi vắng mặt
Cùng con đường, ngoặt nỗi không cùng đi.
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…