TỪ BÂY GIỜ ĐƯỜNG LẺ BÓNG EM ĐI
Từ bây giờ đường lẻ bóng em đi
Hành trang mang theo là vết thương chưa lành miệng
Kỉ niệm đã từng em góp làm vốn liếng
Đổi lấy niềm vui sống lay lắt qua ngày.
Từ bây giờ tập quen với đắng cay
Quen với bóng đêm và cố kìm nước mắt
Hình bóng anh vùi thật sâu, chôn chặt
Tập yêu thương mình và thương chỉ mình thôi.
Có níu kéo nhiều hơn thì anh cũng đi rồi
Chẳng còn bận tâm em đang buồn hay nhớ
Thôi thì tại duyên mình chưa đủ nợ
Em rất đau lòng nhưng chẳng trách anh đâu.
Hạnh phúc nhé anh thật nhiều với người sau
Em sẽ cố quên niềm đau rồi vơi hẳn
Mạnh mẽ em đi mong đường dài bình lặng
Như thuở ban đầu chưa gặp gỡ… người dưng!
Dã Quỳ
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…