THÔI AI NHÉ
Thôi ai nhé từ nay thành xa lạ
Thành vần thơ đau đớn đến mĩ miều
Hai chúng mình dù ngộ nhận từng yêu
Sẽ chết đi không một lần gặp giỡ.
Thôi ai nhé kể từ nay dang dở
Chuyện ân tình thành món nợ ngàn thu
Không đắm say hay huyết lệ thâm thù
Nhưng nỗi nhớ có bao giờ phai lãng.
Thôi ai nhé những tháng ngày đẵng đẵng
Xét nát lòng nuốt lệ đắng quên đi
Đừng luyến lưu hay nuối tiếc, bởi vì
Hai chúng ta chẳng là gì nhau nữa.
Thôi ai nhé đưa nhau về quá khứ
Để thời gian chữa trị vết thương lòng
Hai chúng mình hai đường thẳng song song
Chẳng thể đâu bẻ cong đường duyên phận.
Thôi ai nhé đừng bao giờ vướng bận
Thứ qua rồi hãy tàn nhẫn lãng quên
(Người Viết Thơ Đau)
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…