Thơ: Trần Thành Vinh
Ta đã lạc em rồi, cô gái ạ
Phố về đêm thưa thớt ánh đèn màu
Hạt mưa bụi bám đầy lên mắt biếc
Ta bây giờ chẳng biết phải về đâu
Mưa tháng Tám buồn như ai khấn nguyện
Giữa đêm khuya bập bõm tiếng Dương Cầm
Ai hát đấy rồi tự dưng im bặt
Ôi cõi lòng cực chẳng đã thinh câm..
Ta muốn hát cho ngày còn ở lại
Cho tiếng mưa thôi ủ rũ bên thềm
Nhưng câu hát trôi vào miền xa ngái
Em còn chờ ta lại giữa phố đêm
Chiếc lá rụng dưới màn mưa khuya khoắt
Buồn thay ta Thu cũng biết khóc thầm
Em có lại nơi đèn loang vừa tắt
Thấy một nhành hoa Cúc trắng trầm ngâm
Là ta đấy ngày hôm qua ở lại
Mới nửa trang phải đóng mất cuộc đời
Không dám viết sợ rằng mai điên dại
Nhật kí buồn trong kí ức – em tôi..
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…