LỐI ĐI RIÊNG MÌNH
Thơ: Hạ Băng
Chọn cho mình lối đi ấy không anh
Trái tim nhỏ vụn tan thành trăm mảnh
Lá xào xạc trời thu thêm giá lạnh
Tiếng yêu thương đặc quánh những tủi hờn
Khép cõi lòng chấp nhận nỗi cô đơn
Em chỉ muốn chẳng chập chờn lo sợ
Không đau khổ cho từng đêm trăn trở
Chẳng còn yêu để đừng nhớ nghẹn ngào
Giữa cuộc đời mọi thứ thật chênh chao
Làm sao biết tình nào không rơi lệ
Sao tránh được với những điều dâu bể
Một nỗi đau mà như thể vĩnh hằng
Thu lại về lối đi ấy sầu giăng!!!
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…